Jacaranda
Mộng Còn Ngủ Say
Rồi có một ngày ta cũng ra đi
Như Gió, như Mây …còn gì ở lại
Xưa những cuộc tình yêu thương vụng dại
Cũng theo ta vùi huyệt lạnh đơn côi
Những phố hoang mang, rêu phong thầm lặng
Những lối ta về, từng chặng thênh thang ?
Biển không vì ta mà quên vỗ sóng
Thu chẳng vì mình … Lá đổ miên man
Người sẽ quên thôi, còn gì để nhớ ?
Mấy giọt thơ sầu người lỡ tạc ghi … ?
Nhẩm đọc bâng quơ, trách hờn vô cớ
Người giận thơ rồi, giận cả người đi ?
Rồi có một ngày, ta cũng ra đi …
Nỗi nhớ trong thơ, lòng ta ngày ấy
Lấp đầy trang giấy, chưa lần trao tay
Ta lìa phố ảo, mộng còn ngủ say …
Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 7 tháng 2 năm 2014